Lyric:
========================================
Eh eh eh...
Em thi khoa nào?
Eh eh eh...
Liệu rằng năm nay bao nhiêu em thi đậu Bách Khoa?
Học được lâu không hay chơi 1, 2 năm rồi out ra?
Chẳng lừa dối em đâu, thi vô Bách Khoa nói chung dễ thôi mà
(Ra cũng dễ luôn em)
Giọt nước mắt yếu đuối sẽ lăn khi em vào nơi đây
Em biết rằng khi vô đây sẽ được gia nhập hội Ép Ây (FA) đau thương kia
Nước mắt đó vẫn rơi vì không ai yêu em...no baby...
Đừng buồn em nhé, thông minh ngày xưa giờ ở đâu???
Em nghĩ em là ai?
Em nay khác rồi
Em muốn buông xuôi khi rớt môn nè (cũng thường thôi)
Thành tích trong em xưa toàn giả dối
Khiến em nghĩ, mình là vô đối
Em không biết, trong đây Bách Khoa toàn dân chuyên
Đừng vội ảo tưởng về em của ngày hôm qua (nhất thôn, nhất làng)
Xin đừng là em của ngày hôm qua (học giỏi, huy chương)
Phải đối mặt với thực tại nơi đây (rớt môn, trễ hạn)
Rèn luyện bản lĩnh cho người kỹ sư...ứ ư ư ừ...
[RAP:
Bách Khoa ơi
Anh muốn buông lơi
Mình anh ngồi đây học lại bở hơi trong khi bọn nó đi chơi
Thật ngu ngốc.
Vu vơ.
Lang thang trên con đường tìm lại giấc mơ
Dường như đã quá xa.
Và anh không còn thích Bách Khoa...
Nắm lấy đôi tay Bách Khoa giữ em ở lại
Cảnh cáo 3 lần thì vẫn chưa bị kick ra
Đừng cố tỏ ra nhục nhã
Đâu phải mình em...nợ môn?
Đừng bận tâm! ]
Ba mươi điểm cũng...rớt thôi
Dẫu rằng lúc trước em học không tồi
Nhưng nợ là duyên số rồi...
Anh đây cũng có quá khứ huy hoàng
Nhưng vô Bách Khoa anh bỗng hoảng loạn
Vì nợ đang bủa vây nơi anh
Trả nợ nhanh thôi...
Đừng buồn em nhé, thông minh ngày xưa giờ ở đâu???
Em nghĩ em là ai?
Em nay khác rồi
Em muốn buông xuôi khi rớt môn nè
Thành tích trong em xưa toàn giả dối
Khiến em nghĩ, mình là vô đối
Em không biết, trong đây Bách Khoa toàn dân chuyên
Đừng vội ảo tưởng về em của ngày hôm qua (nhất thôn, nhất làng)
Xin đừng là em của ngày hôm qua (học giỏi, huy chương)
Phải đối mặt với thực tại nơi đây (rớt môn, trễ hạn)
Rèn luyện bản lĩnh cho người kỹ sư...ứ ư ư ừ...
Ai mang tiếng cười?
Ai mang hạnh phúc đi rời xa?
Bách Khoa để lại mỗi anh và những nỗi đau.
Hãy trả nợ hết đi...Đừng vấn vương..
Vì em
Do em
Chính em
Trả nợ hết đi...mà...ra...à...a...trường...
Cảm thấy...đắng lòng
Cảm thấy...đắng lòng
Bách Khoa à...
(Ước gì là em của ngày hôm qua)
Người khác muốn vào
Còn người ở trong...muốn out...(hê y zế ê ề....)
Đừng vội ảo tưởng về em của ngày hôm qua (nhất thôn, nhất làng)
Xin đừng là em của ngày hôm qua (học giỏi, huy chương)
Phải đối mặt với thực tại nơi đây (rớt môn, trễ hạn)
Rèn luyện bản lĩnh cho người kỹ sư...ứ ư ư ừ...
Hãy tự hào là sinh viên của trường Bách Khoa...yeah...yeah...
Mà đừng là em của ngày hôm qua...cha...cha...cha...cha...
Phải đối mặt với thực tại nơi đây
Rèn luyện bản lĩnh cho người kỹ sư...
========================================
No comments
Post a Comment